Feast of the Holy Family | Lễ Thánh Gia Thất


Feast of the Holy Family

I share with you this reflection written by Dr. Marcellino D’Ambrosio:

Every year right after Christmas, we celebrate the feast of the Holy Family. There is a reason for this. It’s easy to think the “incarnation” means God took on a human body.

But there is much more to it than that. In Jesus, God unites himself to an entire human nature. He fully enters into human experience, with all its peaks and valleys. And a part of that human experience, with more that its share of peaks and valleys, is family.

Jesus spent over 90% of his years in the obscure nitty-gritty of family life. Though only a few chapters (of the New Testament) are devoted to this lengthy period, what they reveal is significant. First of all, despite the cuddly image of our nativity scenes, the original Christmas was anything but cozy. A woman nine months pregnant rides 75 miles on the back of a donkey over bumpy, dusty roads so she can have her baby in a stable full of dirty, smelly animals. Quickly after the birth they have to pick up and flee for their lives, seeking asylum in a foreign land. A few years later, the now adolescent son goes missing for several days, and there ensues a conversation characterized by no little emotion. Joseph is a saint, Mary is without sin, Jesus is God incarnate, yet there are still challenges, difficulties, tense moments, and opportunities for misunderstanding. Welcome to real family life.

All things created by God are good, with human beings and human life very good according to Genesis chapter 1. Yet in assuming a human body, the Divine Word elevated its dignity, sanctifying it, and ennobling it. In accepting baptism from his cousin John, Jesus sanctifies water, and, in baptism, makes it an instrument of his sanctifying power. In entering into family life, Jesus does the same. The family, up till now naturally good, becomes an instrument of sanctification and growth in holiness.

As a teen, I thought a serious pursuit of holiness required opting out of marriage to enter a monastery. Holiness was about lots of quiet prayer and apostolic work. Noisy family life was a distraction to all this. The role of married folks was limited to getting to Mass and the sacraments, obeying the 10 commandments, and getting into heaven after a stay in Purgatory.

The feast of the Holy Family shows how far off-base I was. It reminds us, as Vatican II teaches, that all human beings are called to the heights of holiness. That all states in life, including student, teenager, and parent, offer abundant opportunities to grow in faith, hope, and love. That the nitty gritty of family life, if approached right, can be a road to profound personal transformation and communion with God.

Think about it. The creator of the universe spent most of his human life as a craftsman, working with dad in the family business and ultimately taking it over. Mary, the holiest of all creatures, spent most of her time changing diapers, cooking, and cleaning. The secret to holiness is not to do extraordinary things, but to do ordinary things with extraordinary love and gratitude (Col 3:15-17).

The word seminary means “seedbed.” It is a greenhouse where, in a sheltered environment, vocations can develop till they can not just survive in the real world, but bear fruit there.

The family is the original seminary. In its soil is sown the call to share in Christ’s holiness and mission. Ironically, tending to seedlings causes the parent/gardeners to grow as well. So family, in God’s plan, is a community where everyone has growing to do. Maybe that’s why Colossians 3 talks so much about forgiveness and forbearance!

The bottom line is this—we don’t become holy despite the hustle-bustle of family life, but in and through it.

—Dr. Marcellino D’Ambrosio
Crossroads Initiative
www.crossroadsinitiative.com

 

Lễ Thánh Gia Thất

Tôi xin chia sẻ với anh chị em bài suy niệm do Tiến sĩ Marcellino D’Ambrosio viết dưới đây:

Mỗi năm ngay sau lễ Giáng Sinh, chúng ta mừng lễ Thánh Gia Thất. Nó có lý do cho việc mừng lễ này. Thật dễ để nghĩ rằng “sự nhập thể” nghĩa là Thiên Chúa mặc lấy xác phàm.

Nhưng còn nhiều điều hơn thế nữa. Trong Đức Giêsu, Thiên Chúa đã kết hợp chính mình với trọn vẹn bản chất con người. Ngài đã hoàn toàn dấn bước những trải nghiệm làm người, với tất cả những thăng trầm của nó. Và một phần của sự trải nghiệm làm người ấy, phần lớn là sự chia sẻ những thăng trầm của nó, là gia đình.

Chúa Giê-su đã dành hơn 90% đời mình trong cuộc sống gia đình bình dị. Mặc dù chỉ có một vài chương (của Tân Ước) được dành cho giai đoạn dài này, nhưng những gì các chương đó tiết lộ lại là trọng đại. Trước hết, mặc cho hình ảnh êm đềm về cảnh Chúa Giáng Sinh, Giáng Sinh ban đầu là bất cứ điều gì ngoại trừ ấm cúng. Một phụ nữ mang thai chín tháng cưỡi 75 dặm trên lưng một con lừa qua những con đường gập ghềnh, bụi bặm để có thể sinh con trong một chuồng đầy những động vật bẩn thỉu, hôi hám. Ngay sau khi sinh con, họ lại phải thu dọn và chạy trốn cho sự sống còn của mình, đến tị nạn ở một vùng đất xa lạ. Vài năm sau, cậu con trai giờ đang tuổi vị thành niên lại bị thất lạc nhiều ngày, và sau đấy là một cuộc đối thoại không biểu hiện một chút cảm xúc nào. Ông Giuse là một vị thánh, Mẹ Maria không tội lỗi, Chúa Giêsu là Thiên Chúa nhập thể, nhưng vẫn còn đó những thử thách, khó khăn, những lúc căng thẳng và những cơ hội cho sự hiểu lầm. Xin chào đời sống gia đình thực sự.

Mọi sự Thiên Chúa tạo dựng đều tốt, kể cả con người và sự sống con người rất tốt theo chương 1 của sách Sáng Thế. Tuy nhiên, khi mang thân xác con người, Ngôi Lời đã nâng cao phẩm giá của nó, thánh hóa nó và tôn vinh nó. Khi nhận phép Rửa từ người anh họ của mình là Gioan, Chúa Giê-su thánh hóa nước, và, trong rửa tội, làm cho nó trở thành một công cụ quyền năng thánh hóa của Ngài. Khi bước vào đời sống của gia đình, Chúa Giêsu cũng làm như vậy. Cho đến nay, gia đình tốt đẹp một cách tự nhiên, trở thành một công cụ của sự thánh hóa và tăng trưởng trong sự thánh thiện.

Khi còn là một thiếu niên, tôi nghĩ rằng việc theo đuổi sự thánh thiện một cách nghiêm túc cần phải từ chối kết hôn để vào một tu viện. Sự thánh thiện là cầu nguyện thầm lặng thật nhiều và làm việc tông đồ. Cuộc sống ồn ào của gia đình là một sự phân tâm đối với các điều này. Vai trò của những người đã kết hôn bị giới hạn trong việc tham dự Thánh lễ và nhận các bí tích, giữ 10 điều răn, và vào thiên đàng sau một thời gian ở Luyện Ngục.Lễ Thánh Gia Thất cho tôi thấy tôi đã sai như thế nào. Nó nhắc nhở chúng ta, như Công đồng Vatican II đã dạy, rằng mọi người đều được mời gọi đạt các chiều kích của sự thánh thiện. Rằng mọi giai đoạn trong cuộc đời, kể cả học sinh, thanh thiếu niên, và bậc cha mẹ, đều cho nhiều cơ hội để phát triển đức tin, hy vọng, và yêu thương. Rằng sự gai góc của đời sống gia đình, nếu được tiếp cận một cách đúng đắn, có thể là con đường dẫn đến sự biến đổi cá nhân sâu sắc và sự hiệp thông với Thiên Chúa.Hãy suy nghĩ. Đấng tạo ra vũ trụ đã dành phần lớn cuộc đời con người của mình như một thợ thủ công, làm việc với người cha trong công việc kinh doanh của gia đình và cuối cùng tiếp quản nó. Mary, người thánh thiện nhất trong tất cả các tạo vật, đã dành phần lớn thời gian của mình để thay tã, nấu ăn và dọn dẹp. Bí quyết nên thánh không phải là làm những việc phi thường, nhưng là làm những việc bình thường với lòng yêu mến và biết ơn phi thường (Col. 3, 15-17).Danh từ chủng viện có nghĩa là “nơi ương mầm”. Đó là một nhà kính nơi, trong một môi trường được che chở, các ơn gọi có thể phát triển cho đến khi chúng không những chỉ tồn tại trong thế giới thực mà còn đơm hoa kết trái ở đó.Gia đình là chủng viện đầu tiên. Trong đất ấy, lời kêu gọi để chia sẻ sự thánh thiện và sứ mệnh của Đức Kitô đã được gieo. Trớ trêu thay, việc chăm sóc cây con khiến cha mẹ / người làm vườn cũng phát triển theo. Vì vậy, gia đình, trong kế hoạch của Thiên Chúa, là một cộng đồng mà mọi người đều phát triển. Có lẽ đó là lý do tại sao Cô-lô-xê 3 nói rất nhiều về sự tha thứ và lòng khoan dung!Điểm mấu chốt là—chúng ta không trở nên thánh thiện bất chấp sự hối hả lăng xăng của đời sống gia đình, nhưng trong nó và qua nó.Tiến sỹ Marcellino D’Ambrosio
“Crossroads Initiative”
www.crossroadsinitiative.com